Bánh Tôm Hồ Tây

Tôi còn nhớ mãi những buổi liên hoan thời còn đi học phổ thông cùng các bạn đạp xe rủ nhau lên hồ Tây ăn bánh tôm, thật là một kỷ niệm khó quên thuở học trò.

Thật ra bánh tôm Hồ Tây ngon không phải bởi nó được làm bằng cái gì cao sang hay đắt tiền, mà đơn giản bánh tôm ở đây được làm từ những kinh nghiệm khẩu vị tinh tế của người Hà nội.

được chắt lọc từ truyền thống ẩm thực bao đời của người dân xứ Hà thành và điều đặc biệt là những con tôm được chiên cùng bánh phải là thứ tôm được đánh bắt từ chính Hồ Tây, bởi vì chỉ có thứ tôm này mới đem lại được cho người ăn một cảm giác ngọt ngào và không giống bất kỳ loại tôm nào ở nơi khác.

Tôm hồ Tây ngày xưa rất sạch và ngon, vỏ mỏng, thịt chắc và trắng khi rán lên thơm nức mũi, đi từ xa người ta đã ngửi thấy mùi bánh tôm chiên rồi. Sở dĩ bây giờ bánh tôm hồ Tây không còn ngon được như trước nữa bởi vì họ đã sử dụng tôm ở nơi khác, lý do là nguồn tôm ở hồ Tây đã cạn kiệt vì sự ô nhiễm nguồn nước và môi trường làm ảnh hưởng đến chất lượng cũng như hủy diệt giống tôm này.

Ăn bánh tôm hồ Tây ngày xưa rất ngon, người ta cảm nhận nó từ ở cái vỏ bánh tôm. Nó phải được làm bằng thứ bột năng mềm, mịn và thật trắng được trộn lẫn cùng lòng đỏ trứng gà và bột mì loại ngon.

Ngoài ra vỏ bánh tôm còn được trộn với khoai lang mới còn tươi thái sợi nhỏ bằng tay, chính vì vậy mà khi ăn vào miệng, ta không chỉ thưởng thức được sự giòn tan của vỏ bánh, những con tôm làm nhân được chiên ròn vỏ đỏ au thịt trắng, thơm phức mà khi ăn người ta còn cảm nhận được cả vị thơm ròn của khoai lang chiên.

Ngoài ra còn có một thứ không thể thiếu được đó là rau sống tươi sạch các loại và bát nước chấm với dưa góp được pha rất ngon với một bí quyết nhà nghề mà chỉ ở nơi đây mới có…

Bánh tôm hồ Tây không chỉ ngon bởi hương vị, nó còn ngon bởi cái đẹp nên thơ lãng mạn tuyệt vời và cái mát dìu dịu của gió hồ Tây, tiếng sóng nước nhè nhẹ khiến cho người ta không khỏi xao xuyến trước một khung cảnh đi vào lòng người khi tới đây để thưởng thức món ăn đậm đà hương vị của xứ Hà thành này.

Nếu ai đã đến đây một lần chắc hẳn người đó sẽ nhớ mãi không quên…

Dưới ánh nắng và những làn gió nhẹ của buổi chiều tà bên hồ Tây ngày đó, chúng tôi đã ngồi chuyện trò vui đùa và cùng nhau thưởng thức món bánh tôm.

Nghĩ lại đến bây giờ ở một phương trời xa lạ nhiều lúc tôi lôi nó ra từ trong ký ức để mà hoài niệm nhớ nhung và gặm nhấm nó như một gã ăn mày thèm khát tuổi thơ.

Nhớ lắm Hà nội ơi…

Tuệ Phong.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *